0

From: all (ANHLUULINH)
To: all (ANHLUULINH)

Wroclaw – Thành phố thơ mộng

(Google photo hình như không load thăng mà phải bấm vào link – ACE chịu khó tí)

Mình quả thật chả biết đường đến Wroclaw. Nhìn bản đồ và đọc ít review về Balan thì mình biết du khách chỉ thích đến Krakow, là cái “nôi văn hóa” của Balan, và Thủ đô Warsaw. Hôm nọ mình ngồi ăn trưa và có nói, thứ tư xong việc mình sẽ tìm đường đi Wroclaw. Anh bạn người Iran cùng bàn bảo, ừ tao cũng đi “VrơSlơv” để làm tí việc. Anh ta vốn học ở đó một thời gian, thế là mình bám theo: “khi nào mày đi mua vé, nói tao đi với để tao biết chỗ mua vé” . . . nói với nhau một hồi, té ra hai thằng cùng dự tính đến Wroclaw, vì phát âm tiếng Balan thì Wroclaw ra VrơSlơv. Hai thằng cùng rút phôn ra mò. Goeuro.com và polskibus.com cho biết ngày giờ có chuyến đi và xe buýt thì rẻ hơn và nhanh hơn 1 giờ. Hai thằng hôm sau tranh thủ trước giờ ăn trưa lấy xe đạp chạy đi mua vé tại bến Kaliska. Trạm xe điện và xe bus nằm sát nhau. Cô bán vé cười ngất sau khi nghe cái phôn của mình nói một tràng tiếng Balan. Hai cô khác cũng bước đến xem có vẻ đắt ý.   

Người bạn Iran bảo, “nếu rảnh tao dẫn mày đi dạo Wroclaw. Tao ở đó 2 năm nên rành lắm”. Ừ cũng tốt, nhưng mình chỉ dự tính nghỉ lại chỉ 1 đêm. Đêm đó mình lên online kiếm đặt phòng trọ tại Wroclaw Glowny, ga trung tâm.

Quăng túi hành lý vào hộc chứa, hai thằng leo lên xe – khá sạch sẽ và có cả wifi. Ngồi nói chuyện một lúc, khi xe lên xa lộ là hai mí mắt cứ như đeo đá và mình bắt đầu gật vì đã mấy đêm liền thức khua dậy sớm.

8 giờ tối thứ 4 xe vào thị trấn và chạy dọc theo những con đường với những dãy nhà kính rực rỡ ánh đèn trưng bày những sản phẩm thời trang danh tiếng. Wroclaw phồn thịnh không khác gì những trung tâm của những thành phố lớn ở Mỹ. Xe dừng tại trạm trung tâm, sạch sẽ và hiện đại.

https://goo.gl/photos/ZYjTqyJYnF1ZGo1Y9 Wroclaw Glowny cổng phụ

https://goo.gl/photos/NSky7w67YZuJKw9h9 Wroclaw Glowny cổng chính

https://goo.gl/photos/qs2zbxJcGajhq8xN8

Mình chia tay anh bạn đồng hành. Bước ra sân ga, mình thấy ngay một dãy xe đạp của nextBike, mình mĩm cười thõa mãn. Thật tiện nghi hơn cả ở nhà. Đi chưa đầy trăm bước chân khỏi sân ga đã thấy phòng trọ Hotel Hotel Europejski mình đã đặt . Phòng ốc sạch đẹp, giá cũng không đắt so với địa địa điểm và tiện nghi. Mọi sự cứ như đã được xếp đặt từ trước. Mình bắt gặp một chú lùn bằng đồng nằm ngay cửa, thế là chụp cho một tấm ảnh lưu niệm

https://goo.gl/photos/B6pqZe4RXMzjydn67

À thì ra có hơn 300 chú lùn thế nằm rải  khắp thành phố để du khách săn tìm. Cũng vui, nếu gặp chú nào thì mình tóm chú nấy. Mình tóm gần 30 chú tất cả.

Quăng hành lý vào phòng, mình trở lại ga để mua vé tàu cho ngày hôm sau đi Krakow. Quang cảnh không khác gì ở sân bay. Có cả lockers để gởi hành lý. Điều này quá lý tưởng vì tàu sẽ chạy vào lúc 3 giờ chiều và mình phải check out lúc giữa trưa. Mình chỉ việc cho hành lý vào locker và thoải mái đi chơi đến khi tàu chạy. Mình chọn vé tàu vì tuyến này tàu chạy nhanh hơn xe buýt khoảng 2 giờ, tuy giá có đắt hơn vài lần, nhưng cũng chỉ vào khoảng $30.

Bỏ vé tàu vào túi, mình nhẫm tính, tối nay về đặt phòng cho ngày hôm sau ở Krakow thế là xong.

Trời còn sớm chán, chưa đến 10 giờ đêm. Mình lấy một chiếc xe đạp, chạy vào khu phố cổ. Thành phố Wroclaw ngày xưa được xây dựng bên dòng sông Oder, lại được bọc bởi hệ thống kênh đào xung quanh như một hòn đảo, nhìn rất thơ mộng. Mình không thể lạc vì nếu đừng  chạy ngang qua cầu thì vẫn còn ở trong thành phố. Du khách lưa thưa, mình quẳng xe đi bộ, chán chê mình lấy xe đạp tiếp. Cũng chả gấp gì và cũng chẳng cần chụp hình vì mình sẽ trở lại sáng hôm sau.  Cái cảm giác bỡ ngỡ, ở xứ lạ mà chả ngại ngùng, tiếng không biết, đường thì lạ nhưng không sợ bị lạc, muốn đi đâu thì đi, ngông nghênh như chú dế mèn trong những cuộc phiêu lưu của Tô Hoài.

Mình bỏ xe đạp, đón xe điện về lại ga Glowny, trời cũng đã khuya, hàng quán đã đóng cửa, mình mua một cái kabab, ra sân ga ngồi nhai, nhìn thành phố về đêm. Khác hẳn với Lodz, nơi còn mang nặng không khí nhà máy và công xưởng, Wroclaw nhẹ nhàng, thanh thoát. Một ý nghĩ vu vơ chợt thoáng, nếu không có chỗ ngủ qua đêm, nằm ngủ trên băng ghế trong sân ga cũng sảng khoái. Trời cũng đã 2 giờ sáng, mình về khách sạn ngủ lăn.

7 giờ sáng, mình lại loanh quanh phố cổ, và rồi dừng chân ở một quán bánh ngọt mở cửa sớm.

https://goo.gl/photos/tojC7GhE3rzgwh5M6 nắng lên

https://goo.gl/photos/RwPxUb7An6sRBbMW8 những chiếc xe đạp của nextBike

https://goo.gl/photos/kSC2y3frznvdCHQq6 nhà thờ

https://goo.gl/photos/5CJeBYJGD4PNFWkr9 trước một quán ăn

 Gọi một ly cao cao nóng, vắt chân nhìn thành phố bừng tỉnh giấc, thật tuyệt vời. Bổng nhạc trổi dậy tưng bừng, người ở đâu bắt đầu túa ra hầu hết là phụ nữ lớn tuổi đầu đội nón, mỗi lúc mỗi đông xếp thành một mỗi lúc mỗi dài. Mình tò mò tìm đến hỏi, một cô bé Balan tìm cách giải thích, nhưng rồi nhe răng cười, quay lại gọi cô bạn khác. À thì ra là những người phụ nữ này đến đây để đi vòng quanh thành phố cổ để ghi vào Guinness thế giới với đoàn người già nhất và đông nhất đi vòng quanh thành phố này. Khá tếu lâm nhưng vui.

https://goo.gl/photos/QGJUg4AG2yGqj7C18

Rồi mình cũng rời bỏ phố cổ để đến thăm bức tranh panorama của trận chiến Raclawice, https://goo.gl/photos/DYyUAz5UZ9jdNK1w9

Mình lại tranh thủ đạp xe vào công viên bênh cạnh, nơi đối diện là một ngôi nhà thờ khá lạ mắt.

https://goo.gl/photos/tj1oKtBmJJoN4yWT6 nhà thờ

Nơi đây có người phụ nữ đành ngồi khoanh tay nhìn thời gian đem đi tuổi xuân thì.

https://goo.gl/photos/3keoTmtp9owrR9BD8

Và cũng nơi đây có đài tưởng niệm 22 ngàn người con ưu tú của Balan với vết đạn xuyên đầu, giết và chôn tập thể bởi cộng sản Nga. Với bức tượng người phụ nữ ôm xác một nam nhân, tay trói quặp ra sau, đầu mang một lỗ đạn xuyên trán, mặt thẫn thờ đau đớn ngước nhìn với nhiều điều muốn hỏi. Vị thiên thần đứng trên cao, cánh rũ, chắp tay kiếm, bất lực, gục mặt như trốn tránh ánh mắt người đàn bàn đau khổ kia. Mình lặng người, cơ thể như bị chùng xuống, cổ thắt nghẹn. Những chi tiết trong bao sách vở kia không thể nào diễn tả được cái bi thương đau đớn tột cùng như pho tượng đồng này. Mình cũng gục mặt né tránh ánh mắt người phụ nữ, tôi xin lỗi! tôi thành thật xin lỗi!

https://goo.gl/photos/6X1xn1v3UaxLrB9s8 Katyn memorial

 

Chầm chậm lùi vài bước, mình xoay người lầm lũi bước đi, chân càng bước càng nhanh như đang tìm đường lẫn tránh hoặc gần như tháo chạy khỏi nơi đó. Thoát đến đường cái, mình hít thởi vài hơi dài để tìm lại thăng bằng, cơ thể như vừa trút được gánh nặng ngàn cân. Cái bức tượng kia có một mãnh lực kinh hoàng.

Mình lại đạp xe dọc bờ kênh, nơi bờ bên kia cũng có những ngôi nhà ngói đỏ

https://goo.gl/photos/cUTtcU7BbZ3pimPQ9

https://goo.gl/photos/68qkWhPUvb3C75C6A

https://goo.gl/photos/kGM6VqTqATCFfFq39

Dường như có một mẫu số chung, nếu như mặc váy, thì những cô gái Balan mặc loại váy ngắn mình vải rất mỏng, và dĩ nhiên mình không thể chụp cận hơn vì mình chỉ cầm  . . . một chiếc điện thoại

https://goo.gl/photos/jJ6dfjQARWz9uZxC8

Và đây làm một vài hình ảnh quen thuộc ở Wroclaw.

https://goo.gl/photos/aLXGXzxZs8BRFyAw8

https://goo.gl/photos/AwJq1pJrw7RQitdB6

https://goo.gl/photos/zMYnfsnhVnY6SiVp6

https://goo.gl/photos/tRNVhwHqe6LjWGnA7

https://goo.gl/photos/LZbqKZqskM8wUdne7

https://goo.gl/photos/aLXGXzxZs8BRFyAw8

https://goo.gl/photos/Qr53FsTJwXryKvSg8

Dĩ nhiên, những tòa nhà đặc trưng thời cộng sản vẫn còn đó                       

https://goo.gl/photos/gPNsTYjW4AoXJEFZA

Kèm theo những cây cầu sắt https://goo.gl/photos/aLXGXzxZs8BRFyAw8

Thôi nhé Wroclaw, mình phải lên tàu để kịp đến Krakow. Mọi chuyện rồi cũng sẽ quên đi, còn chăng chỉ là cái cảm xúc ban đầu bỡ ngỡ và lưu luyến lúc chia tay. Thôi nhé, mình đi đem theo một chút thơ mộng của Wroclaw, và gởi lại một chút tình của kẻ phiêu lưu.

 

Krakow – thành phố đầy du khách

EDITED: 4 Oct 2016 20:10 by ANHLUULINH