0

From: all (ANHLUULINH)
To: all (ANHLUULINH)

Krakow – thành phố đầy du khách

Nếu Wroclaw,  thành phố xếp hàng thứ tư của Balan, được biết đến với sự trật tự và ngăn nắp (law and order – và dĩ nhiên nó là một trong những thành phố đáng sống nhất toàn cầu trong những năm gần đây, và trong chúng ta cũng nghe chỉ số thông minh (IQ), nó xuất phát từ Wroclaw), thì Krakow được biết đến là cố đô và là điểm đáng du lịch nhất Balan.

Mình đã ở Balan từ hôm Chủ Nhật cho đến thứ 5. Mình đã quên bẵng là mình đang ở Balan vì thực ra mình muốn đi đâu thì đi không cần phải suy nghĩ. Thậm chí có lúc mình vẫn đứng tỉnh bơ mua kem ăn trong khi chuyến xe điện mình đang đón sẽ khởi hành trong vài phút. Nhưng nếu mọi sự đều suôn sẻ, thì đó quả không phải là cuộc sống tạo hóa ban cho mình.

 Đêm trước mình tìm phòng đặt trước gần ga Krakow Glowny thì hầu như chỗ nào cũng hết phòng, kể cả hostel cũng email lại báo hết phòng. Cuối cùng cũng kiếm được một chỗ, kể như cũng tạm ổn. Mấy phút trước khi tàu chạy, mình thấy có tiệm bán bánh donut packzi thế là mua một cái – nuốt mãi không trôi.

Tàu đi Krakow khá thưa khách,  phòng kính của mình có hai băng ghế ngồi được 6 người nhưng chỉ có mình và một anh chàng Balan trung niên, hai tay xâm ngoằn ngoèo cứ xỉ mũi hoài làm mình cũng ớn không dám làm quen sợ . . . bị lây cúm.

https://goo.gl/photos/Ru6hU19X16NS1qER9 Train đi Krakow

Tàu đi hơn nữa đường thì mình nhận được email của phòng trọ báo thẻ tín dụng của mình không thông, và đưa link để trả bằng paypal. Link ngủm, mình nghĩ, kiểu này chắc nằm nhà ga ngủ rồi.  Hôm qua nghĩ bậy, hôm nay linh ứng. Mình tìm cách gọi họ mới phát hiện ra là không gọi được. Đang suy nghĩ xem phải làm sao thì nhận được email của một hostel báo họ còn 1 phòng riêng. Đang lúc buồn ngủ gặp chiếu manh, mình email book luôn. Thật chả uổng công đêm qua mình gởi email đi tùm lum. Mình khe khẽ huýt gió “cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao…” cái anh chàng Balan nọ vậy mà biết điều, có lẽ sợ lây bệnh cho mình nên cứ ra hành lang đứng mãi trừ lúc nằm ngủ. Mình dõi mắt nhìn những cánh đồng chập chùng dợn theo sườn đồi. Kể ra xứ này khá thanh bình.

https://goo.gl/photos/vY6dsz6567igJByM7

Cuối cùng tàu cũng vào sân ga. Krakow cũng có một cái ga cũ giống hệt cái ở Wroclaw, nhưng đã bị biến thành khu shopping vì kế bên là cái sân ga mới 3 tầng hiện đại hơn. Khác với Wroclaw, Krakow thay tiếng Đức bằng tiếng Nga cho ngôn ngữ thứ 3 trên các máy bán vé xe và tàu điện vì Krakow không gần biên giới và đông dân Đức như Wroclaw.

https://goo.gl/photos/D4EdrbCtq6R8sGCe8 trong nhà ga

Theo như google map thì phòng trọ của mình nằm ở con đường đối diện sân ga, mang số 6. Mình vác hành lý đi tìm. Bên kia đường mình thấy trên vách số 1, số 3, rồi số 7. Mình đinh chắc phòng trọ mình nằm bên đây đường, à số 4, số 4a, số 4d, rồi đến một vài cái kiosk nhỏ, cái kế tiếp không có số, cái kế nữa số 8. Đích thị cái không số phải là số 6. Mình vào hỏi té ra không phải, họ chỉ lại đầu đường. Mình nghĩ, quái, số càng ngày càng lớn, số 6 phải nằm đây chứ sao lại ở đầu đường. Mình quay lại đầu đường dò lại, à thì ra nó không có số, cũng may nó có tấm giấy nhỏ dán ở cửa với cái tên mình nhận ra. Mình xô cửa, cửa khóa -  mình rung cửa gọi vào nhưng chả nghe gì cả. Mình nhìn bức tường thẳng đứng hoen ố với 2 cánh cửa gỗ cũ kỹ khóa trái. Có cái intercom, mình bấm lung tung chả nghe thấy gì cả. Có số điện thoại trên miếng giấy, mình rút phôn ra bấm – phôn của mình không chịu gọi, có lẽ mình phải bấm thêm gì đó để gọi số ở Balan. Mình lò mò đi hỏi google xem làm sao gọi số ở Balan. Đang loay hoay thì có người đi ra, thế là mình tót vào. Phòng ốc tàm tạm, dù sao cũng hơn nằm nhà ga. Cô gái Balan trực phòng bảo 10 giờ đêm cô ta đi về nhà và trưa mai mới đến, ngày mai mình đi thì bỏ chìa khóa vào dropbox. Ờ, thế cũng tiện.

 

Có lẽ bạn sẽ thắc mắc tại sao không đến thẳng phòng trọ ban đầu và trả tiền cho họ nếu thẻ tín dụng không thông? À, bởi vì họ là căn hộ chung cư cho du khách mướn, họ chả có ở đó. Họ sẽ email mật mã mở cổng và mở cửa sau khi thu được tiền. Và cứ như đùa giỡn với mình, sau khi mọi chuyện đã ổn thì họ gởi cho email với mật mã vào cửa cho mình bằng tiếng Balan báo cho mình biết họ đã thu được tiền từ thẻ tín dụng. Có lẽ bạn cũng thắc mắc, nếu đặt phòng sẵn trước khi đến Balan có phải khỏe hơn không? Đúng vậy, mình cũng đã đặt phòng tại điểm đến Lodz và điểm đi Warsaw, nhưng vì không biết khi nào mình sẽ đến được hai thành phố kia, nên mình để ngỏ. Lỡ có chuyện gì mình dông thẳng đi Warsaw trở về Mỹ.

Mình đi lang thang kiếm nextBike nhưng chả thấy, kiếm xe bus hay xe điện đi vào phố cổ cách đó hơn cây số, thì google cũng không biết chỉ đường. Mình chợt nhận ra mình đang ở xứ lạ.  Linh cảm sẽ gặp khó khăn, mình tranh thủ đi vào nhà ga mua vé đi Warsaw trước cho chắc ăn.  Nhét vé vào ví, mình an tâm đi dạo chơi và kiếm ăn. À, Rake có dặn sau khi mau vé tàu cho Warsaw thì nhắn tin. Mình nhắn tin. Rake nhắn lại, “tưởng đến sớm dẫn đi xem chợ VN. Đến thứ 7 phải không?” Mình chợt nhớ ra hai hôm sau mới đến thứ 7. Ăn vội mấy miếng, mình lại mò về nhà trọ hỏi xem mình có thể ở thêm 1 đêm nữa. Phòng còn chưa có người đặt, mình đi rút tiền để trả, sẳn đổi vé tàu cho sáng thứ 7. Mình hỏi cô trực phòng mua vé đi tham quan mỏ muối Wieliczka. Mọi sự kể như ổn, mình đi dạo phố cổ, lúc đó cũng gần 10 giờ đêm mà vẫn còn nườm nượp người du khách.

https://goo.gl/photos/9t5hzjoaqbktjPfx5 phố cổ

Những đoạn đường mình có thể đi trong vòng 15 phút vào mấy hôm trước bây giờ mất vài tiếng đồng hồ mò mẫm. Đôi chân chợt biết mõi. Vì 9:30 ngày hôm sau sẽ khởi hành đi thăm mỏ muối, mình quyết định ngủ sớm - nữa đêm đã về đến nhà trọ.

6 giờ sáng mình lại lang thang phố cổ, lần này với một phần bản đồ chụp lại từ màn hình máy điện toán vì không thể download.

https://goo.gl/photos/mE11qQwNPP2uqEaV8

Du khách đi chơi khuy nên lao công dọn rác buổi sáng và mọi buôn bán dường như cũng bắt đầu hơi muộn màng.                                                              

https://goo.gl/photos/woPtBU7ni2WBd7nU8 góc phố

https://goo.gl/photos/J6CSSTLhnJrL77eV8 nhà thờ

https://goo.gl/photos/tWLjadXUgTAGNCBn7 dọn hàng ra

https://goo.gl/photos/V8YTHX5juLJRDo389  cổng vào

https://goo.gl/photos/TNnmoJLq7MrKLBge8  mặt sau trấn thành

https://goo.gl/photos/zAMdedGb3PhJDv1N9 lô cốt trấn thành   

https://goo.gl/photos/ybSUsPkWiagSWgRL6 tượng đài kỷ niệm trận chiến Grunwald

 

https://goo.gl/photos/UupTQtPYonzJxrWW7 lại một góc phố

Mình đi dạo, thấy có cái xe cóc bán pretzel, mua một cái nóng hổi vừa gặm vừa tìm xe điện về phòng trọ. Đứng chờ xe đến rước đi tham quan mỏ muối, mình rút vé ra xem – vé đi tham quan lò sát sanh Auschwitz. Mấy hôm trước đã tham quan qua mấy lò sát sanh rồi, ảm đạm quá mình né không muốn thấy sự chết chóc nữa. Mình thật cười không nổi với trò đùa này. Biết làm sao bây giờ, cô bé nọ trưa mới đến, thôi thì sát sanh cũng được, lỡ rồi thì đi xem luôn.

Anh tài xế dừng xe, thò đầu ra hỏi “salt mines?”. Mình, “uhuh . . . yeah, yeah, salt mines” và nhảy thót lên xe. Anh tài xế lấy tấm vé gật gù ghi ghi. À thì ra tấm vé chỉ là tượng trưng mà thôi, họ đã có danh sách rồi. Mình là hành khách đầu tiên. Thở phào khoan khoái ngồi bật ra ghế, mình cảm thấy anh tài xế nói chuyện rất có duyên mặc dù anh chỉ nói được hai chữ “salt mines” – hai chữ này đối với mình là quá đủ rồi.

… mai viết tiếp..

EDITED: 12 Oct 2016 18:46 by ANHLUULINH