Khi nỗi nhớ về một người bỗng dưng làm tim em đau nghẽn.
Ước trái đất có thể ngừng quay, ước thời gian lui ngược lại
Ước được đắm say nhìn anh không ngần ngại
Ước cả thế giới này chỉ có mỗi em và anh.
Mộng mị trôi qua giấc ngủ không thành
Len lén trông xem anh có đang chờ đợi
Ở hai múi đầu nhịp ô thước cách xa nhau
Em bâng khuâng mỗi khi anh lạnh lùng quá đỗi.
Biết rõ chúng mình chẳng có thể bên nhau
Em, người phụ nữ biết phân biệt phải trái từ đâu
Nên sẽ chẳng bao giờ em để anh khó xử;
Em, chỉ quằn quại trong nỗi đau của riêng mình.
Chỉ cần được nghe tiếng anh nói, được thấy anh cười là đã đủ.
Em có quá tham lam khi trái tim cháy bỏng gọi tình?
Em dằn vặt với chính riêng mình giữa đêm đen trụi lủi
Gặm nhấm lấy nỗi đau, tạo hoá khéo trêu người.
EDITED: 26 Apr 2019 18:01 by GIOTHU