MÙA XUÂN NÓI CHUYỆN VÕ THUẬT

From: Ryson (CANGO)27 Jan 2020 08:46
To: ALL1 of 4
MÙA XUÂN NÓI CHUYỆN VÕ THUẬT
By Hao Duc Nguyen

Mấy hôm nay bệnh. Ai hỏi bệnh gì cứ nói đùa là bệnh của tuổi già. Mà già thật chứ chả phải đùa. Những ngày xưa cũ, mỗi năm bệnh một lần vào mùa hè. Giờ thì cơ thể như chiếc xe chạy trên 200 ngàn miles, cứ trái gió trở trời là bệnh. Chán gì đâu. Nghe tôi than, mấy cô cứ hỏi:

- Ủa sao trên hình nhìn ba còn "soan" lắm mà?

Trả lời:

- Ừa thì lâu lâu chụp hình thì cũng phải "gồng" lên chút cho nó hoành tá tràng chứ, kẻo người ta quở, "Vợ con chưa có, chó mèo cũng không" mà trông bèo nhèo như con mèo mướp thì có mà ... đồng trinh trọn đời chứ chả đùa được đâu. Haizzzz...

Nói đùa chứ lần này bệnh một phần là do lỗi của mấy con mụ ba tàu làm massage Houston. Rằng thì là cách đây mấy bữa đi hớt tóc. Ma xui quỉ khiến thế nào mà bữa đó khách đông quá chừng chừng (lần đầu tiên thấy vậy). Ngồi đợi cái mắt nhìn quanh mới phát hiện ra cái tiệm mát- gần đang để bảng khai trương. Thế là cuốc bộ sang tìm hiểu để giết thời gian. Giá cả thì cũng như những tiệm khác. Thôi thì người ta đang khai trương, mở hàng lấy hên cũng là làm phúc cho người. Thường thì massage tầm bậy thì cần nữ nó mới ... tới bến. Massage kiểu này thì vừa đắt mà vừa mệt. Ở Houston, giá chừng 120- 150USD. Mất tiền mà về nhà có khi nằm luôn nên chẳng thử bao giờ. Chả dại. Còn massage bình thường thì chừng 20- 40USD tùy nơi. Không bậy bạ thì cứ yêu cầu nam nhân làm là an toàn nhất. Nam họ biết thân biết phận nên họ luyện tập tay nghề đến nới đến chốn, bấm huyệt đúng nơi đúng chỗ, xoa bóp đúng ... nơi qui định nên mình cứ thế mà thư giãn, thả lỏng người mà hưởng thụ. Chứ không như mấy O nữ, tay chân cứ di chuyển lung tung để dễ lấy tiền tip, làm chia trí. Lắm khi nghĩ lung tung, tẩu hoả nhập ma, tối về dễ ... đái dầm. Lắm khi sinh bệnh nhức đầu.

Lý thuyết là vậy nhưng đến khi vào làm mới phát hiện tiệm mới nên ban sáng chỉ một nhân viên vừa làm thâu ngân lẫn nhân viên xoa bóp. Thôi đã lỡ vào hổng lẽ bước ra. Kết quả, lưng không đỡ nhức mỏi mà về nhà nằm luôn. Nguyên do mụ ấy masage đến phần lưng thì phán như ... mụ lên đồng:

- Lưng này cơ cứng quá, nên đi masage thường xuyên.

Miệng nói, tay làm. Mụ ấy lấy hết 10 phần công lực cơ thể ấn xuống, lăn cả cái cánh tay xương xẩu qua lại đến tím bầm da thịt mới đã nư. Đau đến thấu trời xanh. Không dám lên tiếng sợ hắn bảo nam nhi chút xíu đã la. Kết quả là xương không biết có cải thiện mấy phần trăm mà da lưng tím bầm lại, nằm cũng đau. Lê về đến nhà, nằm luôn. Nghe nói mấy năm trước có anh đi massage đạp (step on masage) về nhà thì chết. Mình may mắn quá, chưa chết, nhưng trái tim tan nát vì thất vọng. Nhân chuyện này ba nói chuyện võ thuật cho bà con xả xì trét.

Phàm là muốn thành thợ massage chuyên nghiệp chí ít phải trải qua lớp học cơ bản 6 tháng đến một năm. Mấy thầy võ ngày xưa, họ tốn nhiều thời gian lắm để học hết các yếu huyệt trên cơ thể con người. Theo sách võ, có chừng 365 yếu huyệt rải khắp cơ thể, ứng với 365 ngày trong năm. Đó là những yếu huyệt quan trọng, còn những huyệt phụ thì nhiều lắm. Xem phim, ta thấy nhiều cao thủ họ biết đểm huyệt. Họ chỉ cần nhất dương chỉ là một bộ phần nào trên cơ thể ta sẽ cứng lại, không cục cựa gì được cả. Không phải đụng đâu thì chỗ đó đứng lại đâu. Muốn mặt đơ lại thì huyệt sau nách. Muốn tay chân không di chuyển thì điểm huyệt ở sau lưng ... đại khái nó là vậy. Muốn học thành thạo thì mất chừng 5 - 10 năm. Trước tiên ta treo một vật nhỏ ở giữa nhà (thường là cây kim). Đi qua đi lại cứ nhìn chằm chằm vào điểm ấy đến khi mắt mỏi thì nhắm mắt lại. Rồi lại mở mắt ra nhìn tiếp. Tập mỗi ngày, bao nhiêu lần tuỳ mình. Kết hợp ban sáng nhìn mặt trời mọc. Ánh sáng ngày mới mạnh nên cẩn thận. Thấy mỏi mắt là nhắm mắt định thần kẻo hỏng mắt, có thể gây mù. Tập chừng 2- 3 năm thì nhãn lực ta tăng thấy rõ. Cây kim nhìn vào mà thấy to bằng cái nắm tay là thành công.

Bước kế tiếp là tập sao cho mấy đầu ngón tay mạnh. Muốn vậy, dùng dây dù hay dây thừng thắt nút rồi cố gắng gỡ ra. Nút thắt càng ngày càng khó, đan chéo vào nhau. Tập chừng 1 năm là nút khó cỡ nào cứ tay mình đụng vào là nó gỡ ra cả. Mấy thầy võ xưa đi đâu cứ vất cho đệ tử đống nút thắt, gỡ hết thì cho ăn, không gỡ ra hết thì nhịn đói nên học trò phải học cách nào mà gỡ ra nhanh nhất. Nhờ đó mấy đầu ngón tay tăng thêm mãnh lực. Hai năm sau, lấy ngón tay ấn nhẹ vào bắp tay ai mà họ bảo đau là thành công.

Sau bước đó là học tất cả các huyệt trên cơ thể. Biết tất cả vị trí của chúng và tác dụng của từng huyệt. Học xong các huyệt là xem như bạn thành công. Lúc này bạn có thể nhìn thấy các huyệt sau da rõ ràng như da là thuỷ tinh vậy. Mắt thì nhanh hơn mắt mèo. Mỗi động tác điểm huyệt chỉ xảy ra trong 1/1000 của giây là a lê hấp, người thằng bạn cứng đơ. Lúc đó là đủ trình độ xuống núi mở ... tiệm massage hay điểm huyệt chữa bệnh .

Nói đùa vậy chứ, đó chỉ là bước đầu thôi. Bạn phải học hành nhiều về thuốc, tâm đức ... có khi 20 - 30 năm thì may ra sư phụ mới cho hạ sơn. Chứ còn như mấy mụ ba tàu học hành vài tháng ra massage thì chỉ tổ làm trầy da tróc vảy mấy nạn nhân như ba tôi mà thôi. Đọc trên báo Mỹ nghe kể có lần ông nhà báo được Lý Tiểu Long tiếp chuyện và biểu diễn cho ông xem nội công mình. Họ Lý dùng hai ngòn tay để cách xa mà có thể bóp cong lon đựng nước. Có lẽ là LTL đã luyện thành công Ưng Trảo Công chăng? Không rõ. Tiếc thay LTL sau này chết trên giường của Đinh Phối để đến nỗi bị mang tiếng chết vì bị thượng mã phong, làm báo chí tốn bao giấy mực. Nói vậy để thấy ba tôi còn may. Bị con mụ Trung Quốc "Thoắt trông nhờn nhợt màu da / Ăn chi to lớn đẫy đà làm sao" (truyện Kiều) nó massage bầm dập mà còn vẫn còn sức ngồi đây viết bài thì phúc còn lớn lắm lắm.

Nói đến võ thì biển học là mênh mông. Bài này không phải bài khảo cứu nên sẽ không đi vào chi tiết, chỉ là nhân chuyện massage thì bàn thêm vào cho vui mà thôi. Đã nói là biển học thì học không bao giờ là hết, nên học võ kỵ nhất là tính kiêu ngạo. Cũng vì cái tính này mà có anh bạn xém chết. Anh chàng là người người luyện võ cả hơn 10 năm, tự nhận mình là kiệt xuất. Nhân có lần đi chơi ở Bằng Tường, thị trấn bên kia biên giới. …[Message Truncated] View full message.
From: thím_Hương (HUONG9999)27 Jan 2020 09:36
To: Ryson (CANGO) 2 of 4
Đầu năm đọc chuyện võ mà trong đó có 1 cú đá giò lái cũng kha khá đau rồi đó anh  (up) em tập hơn 8 năm nay rồi mà bây giờ cũng giống giống như mèo quào thôi à, lúc mới tập cũng bị bịnh ảo tưởng cứ nghĩ mình hổng sợ ai, té ra bây giờ mới biết tập cho khoẻ khoẻ chút để có sức mà zọt cho lẹ lẹ thì sống lâu hơn người ta  lol . Nói đùa cho vui thôi chứ bây đi làm nhiều lúc ngồi lâu quá sức khoẻ xuống thấy rõ, nhất là 2 con mắt, nên tập được chút nào hay chút đó . Năm mới chúc anh và gia đình sức khoẻ, an khang, thịnh vượng nhé
From: Ryson (CANGO)27 Jan 2020 10:05
To: thím_Hương (HUONG9999) 3 of 4
Chúc em và gia đình một năm mới mọi sự như ý và dồi dào sức khoẻ.
From: Saoxa28 Jan 2020 08:33
To: Ryson (CANGO) 4 of 4
Cái vụ vận công mất của quí này ...chắc tưởng tượng quá hà .  Thấy năm con Tí ...nên nghĩ ra món võ công làm cho củ quý như con Tí .  :)  

Nhưng mà cám ơn anh đã post