Phạm Toàn
Internet từng giây từng phút giải phóng loài người. Những năm trước đây, ở các xứ sở “dân chủ gấp vạn lần” cũng không thể in thậm chí mơ tới việc in loại sách như của Huy Đức.
Ở Nga Xô xưa, những tác giả như Huy Đức đã chọn được cách tổ chức samizdat. Nghĩa là “Tự xuất bản”. Loại sách chui đó cùng với bất kỳ sách nào người ta muốn cấm thì cứ việc cấm, nằm trong quy định bất thành văn: đọc chúng là có tội.
Chính tôi đây, khi đọc Norman Mailer, đọc cuốn tiểu thuyết chống chiến tranh VN rất quậy và rất nghiêm túc Why Are We in Vietnam? thì bị một ông hàng xóm nhìn thấy, và tôi bị ông báo cáo cấp nào đó rằng tôi đọc lời thanh minh của Mỹ giải thích vì sao Mỹ đánh Việt Nam (!).
Bây giờ thì chẳng sợ gì nữa, chỉ cần viết hay. Không lo xuất bản. In sách giấy ở VN một lần giỏi lắm là 5.000 (năm ngàn) bản. Nguyễn Ngọc Tư mới đạt kỷ lục đó. Mà đâu đã có đủ 5 ngàn người mua hết trong một lúc? Lại còn phải chờ nhà xuất bản thấy có lợi nhuận thì họ mời nối bản in tiếp. Đó là chuyện có thật.
Trong khi đó, chỉ cần “văng lên mạng” dưới định dạng EBook thì sau một tuần cứ gọi là mê man bạn đọc, có cả nửa triệu người đọc là cái chắc.
Tôi nhớ lại hôm đưa tang anh Đặng Phong, tôi gặp Huy Đức, và hỏi anh “dạo này chú mình kín tiếng thế?”. Huy Đức nói “Em đang viết một cuốn sách. Hai năm thì xong. Một cuốn sách đáng để em nghỉ viết blog Osin”. Ngay khi đó, tôi đã thấy một cách làm việc đáng ngưỡng mộ của kiểu người viết có TÀI, có CHÍ, và có MƯU nữa. Mưu đây là trí khôn, chứ không phải láu cá.
Tôi sẽ là người load sách của Huy Đức xuống và in ra và đóng đẹp và đọc và mỉm cười và giận dữ và buồn phiền…
Tôi không dám hứa với Huy Đức là sẽ không có lúc rớm nước mắt xót thương cho nhiều thân phận, biết bao nhiêu thân phận, quá nhiều thân phận, đã bị đau khổ mà không cất được tiếng kêu.
Huy Đức chắc là người đã KÊU TO LÊN hộ cuộc sống đau buồn này. Và dặn dò người đời: hãy đau buồn hết mức đi, và sẽ làm việc thanh thản tùy sức mình, tùy chí mình, tùy mưu của mình, cho một tương lai chắc chắn là tốt đẹp.
P.T.
hxxp://boxitvn.blogspot.com/2012/12/oi-loi-ve-sach-sap-phat-hanh-cua-huy-uc.html