Bên Thắng Cuộc- Huy Đức

From: Vivivo 6 Dec 2012 23:47
To: Dama 20 of 817
Nhìn hình thưởng anh daucula
From: Luudan 6 Dec 2012 23:55
To: Dama 21 of 817
Mắt lẫn mặt y chang anh Dầu. :))
From: Blien921 7 Dec 2012 00:48
To: Hoangkhan 22 of 817
Huy Đức nè: :-)

From: Hoangkhan 7 Dec 2012 01:08
To: Blien921 23 of 817
:)) Huy Đức và bạn trai :)
From: Lunxit 7 Dec 2012 02:07
To: Hoangkhan 24 of 817
:)) :)) Đúng phóc.
From: Vivivo 7 Dec 2012 02:08
To: Lunxit 25 of 817
bạn trai của Huy đức chơi hàng cổ
From: Blien921 7 Dec 2012 02:09
To: Hoangkhan 26 of 817
:))
From: Lunxit 7 Dec 2012 02:32
To: Blien921 27 of 817
Bạn trai coi chừng tấm hình này sẽ vào hồ sơ của đám CA mạng đó nhe.
From: Hoangkhan 7 Dec 2012 02:57
To: Lunxit 28 of 817
Anh cũng bị lầm :) Tấm chụp với Bích là Huy Đức Impersonate đó anh :)
From: Thiên Lôi (TL74) 7 Dec 2012 05:04
To: Blien921 29 of 817
Bích có cho HD thiệt xem hình đó chưa? :)
From: Blien921 7 Dec 2012 06:39
To: Lunxit 30 of 817
quote:
Bạn trai coi chừng tấm hình này sẽ vào hồ sơ của đám CA mạng đó nhe.


:-)
From: Blien921 7 Dec 2012 06:39
To: Thiên Lôi (TL74) 31 of 817
Chưa.:-)
From: Sean B (SEANBAO) 7 Dec 2012 17:14
To: ALL32 of 817
Phạm Toàn

Internet từng giây từng phút giải phóng loài người. Những năm trước đây, ở các xứ sở “dân chủ gấp vạn lần” cũng không thể in thậm chí mơ tới việc in loại sách như của Huy Đức.

Ở Nga Xô xưa, những tác giả như Huy Đức đã chọn được cách tổ chức samizdat. Nghĩa là “Tự xuất bản”. Loại sách chui đó cùng với bất kỳ sách nào người ta muốn cấm thì cứ việc cấm, nằm trong quy định bất thành văn: đọc chúng là có tội.

Chính tôi đây, khi đọc Norman Mailer, đọc cuốn tiểu thuyết chống chiến tranh VN rất quậy và rất nghiêm túc Why Are We in Vietnam? thì bị một ông hàng xóm nhìn thấy, và tôi bị ông báo cáo cấp nào đó rằng tôi đọc lời thanh minh của Mỹ giải thích vì sao Mỹ đánh Việt Nam (!).

Bây giờ thì chẳng sợ gì nữa, chỉ cần viết hay. Không lo xuất bản. In sách giấy ở VN một lần giỏi lắm là 5.000 (năm ngàn) bản. Nguyễn Ngọc Tư mới đạt kỷ lục đó. Mà đâu đã có đủ 5 ngàn người mua hết trong một lúc? Lại còn phải chờ nhà xuất bản thấy có lợi nhuận thì họ mời nối bản in tiếp. Đó là chuyện có thật.

Trong khi đó, chỉ cần “văng lên mạng” dưới định dạng EBook thì sau một tuần cứ gọi là mê man bạn đọc, có cả nửa triệu người đọc là cái chắc.

Tôi nhớ lại hôm đưa tang anh Đặng Phong, tôi gặp Huy Đức, và hỏi anh “dạo này chú mình kín tiếng thế?”. Huy Đức nói “Em đang viết một cuốn sách. Hai năm thì xong. Một cuốn sách đáng để em nghỉ viết blog Osin”. Ngay khi đó, tôi đã thấy một cách làm việc đáng ngưỡng mộ của kiểu người viết có TÀI, có CHÍ, và có MƯU nữa. Mưu đây là trí khôn, chứ không phải láu cá.

Tôi sẽ là người load sách của Huy Đức xuống và in ra và đóng đẹp và đọc và mỉm cười và giận dữ và buồn phiền…

Tôi không dám hứa với Huy Đức là sẽ không có lúc rớm nước mắt xót thương cho nhiều thân phận, biết bao nhiêu thân phận, quá nhiều thân phận, đã bị đau khổ mà không cất được tiếng kêu.

Huy Đức chắc là người đã KÊU TO LÊN hộ cuộc sống đau buồn này. Và dặn dò người đời: hãy đau buồn hết mức đi, và sẽ làm việc thanh thản tùy sức mình, tùy chí mình, tùy mưu của mình, cho một tương lai chắc chắn là tốt đẹp.

P.T.
hxxp://boxitvn.blogspot.com/2012/12/oi-loi-ve-sach-sap-phat-hanh-cua-huy-uc.html
From: Chouprincess 8 Dec 2012 01:05
To: Hoangkhan 33 of 817
:)) :)) :))
quote:
Huy Đức và bạn trai

Đọc thấy hơi kỳ kỳ...phải là bạn gái chớ??!! :B
From: linhbach 8 Dec 2012 19:31
To: ALL34 of 817
From: CP (CHIPHEO) 8 Dec 2012 20:41
To: Vivivo 35 of 817

trang 44

 

Khi xe tăng 390 dừng lại, mọi người xuống hết, Trung sỹ Nguyễn Văn Tập, lái xe 390, cũng định đi vào trong

Dinh, nhưng khi nhảy lên bậc thềm ngoảnh lại thấy vắng quá. Anh nghĩ, “nhỡ địch quay lại chiếm mất xe mình thì sao?”, bèn quay lại

nhảy vào ghế lái ngồi thò đầu ra ngoài. Chỉ một lúc sau, Trung sỹ

Tập thấy “Nội các Ngụy” ra, đi rất hiên ngang. Cùng đi có cả Phạm

Xuân Thệ nhưng khi ấy anh Tập chỉ nhận ra thủ trưởng của mình là

Chính ủy Bùi Văn Tùng. Trung sỹ Tập có lẽ liên hệ đến bức ảnh của

Phan Thoan và lời đề nổi tiếng của Tố Hữu: “O du kích nhỏ dương cao

súng / Thằng Mỹ lênh khênh bước cúi đầu”, nên kêu lên: “Thủ trưởng

ơi, thủ trưởng bắt nó phải cúi đầu xuống chứ!” Trung tá Bùi Văn

Tùng nói: “Việc ấy là của tớ"

From: 6 BaMẹ (LUCTIEUPHUNG) 8 Dec 2012 21:35
To: CP (CHIPHEO) 36 of 817
(fail) (fail) (fail)
EDITED: 19 Dec 2012 12:21 by LUCTIEUPHUNG
From: Dama 9 Dec 2012 02:45
To: 6 BaMẹ (LUCTIEUPHUNG) 37 of 817
HĐ không phải là sử gia, lại không phải là người viết về sử. Anh ta là nhà báo, đúng nghĩa là người tường thuật lại sự kiện.

Nhưng năm 1975, HĐ chỉ mới 13 tuổi - đến 8 năm sau (1983) mới bước chân vào Sàigòn ... như vậy khi kể chuyện thời 75 thì HD chỉ là người "nghe nói" rồi "nói lại"... "Nói lại" chi tiết nhưng lại không để sources - dễ làm cho người đọc tưởng đó là thật - nhất là những ai thích và tin anh ta.

13 tuổi "kể chuyện 1975 ở Sàigòn" mà y như mình là người chứng kiến !!!

quote:
Anh chỉ đọc được đến trang 27 & 28 thì đã thấy anh Huy Đức nói không đúng lắm rồi
From: Cụ Hai Đen (DANNYHAIDEN) 9 Dec 2012 02:53
To: Dama 38 of 817
quote:
13 tuổi "kể chuyện 1975 ở Sàigòn" mà y như mình là người chứng kiến !!!


Cái này người ta gọi là nói có suộc :P :P

thời đó, khi anh biết nhậu , hút , chơi gái , đánh trận , nhân vật này lúc đó còn oắt con , hỷ mũi chưa sạch . nay nói chuyện cứ y như thật :)) :)) :)) :)) :)) :))
From: linhbach 9 Dec 2012 04:41
To: ALL39 of 817

Cuốn 1 của bộ sách Bên thắng cuộc có tên Giải phóng, bắt đầu từ thời điểm “Cách mạng vào Thành phố”.

 

PHẦN I: MIỀN NAM

Chương I: Ba Mươi Tháng Tư

Diễn biến quân sự và chính trị trong giai đoạn kết thúc cuộc chiến và những gì xảy ra trong dinh Độc Lập trong ngày 30-4 (Đi từ bưng biền/ Xuân Lộc/ Tướng Big Minh/ Trại Davis/ Nguyễn Hữu Hạnh/ Sài Gòn trong vòng vây/ Xe tăng 390/ Đầu hàng/ Tuẫn tiết)

Chương II: Cải Tạo

Những bàn bạc bên trong, quan điểm của chính quyền trong việc đối xử với “ngụy quân, ngụy quyền”, những thủ thuật được áp dụng để đưa sĩ quan vào trại cải tạo; số phận của những người tù không án, không biết ngày về và những bi kịch mà người thân của họ phải nhiều năm gánh chịu. (Những ngày đầu/ “Ngụy Quyền”/ “Ngụy Quân”/ “Đoàn tụ”/ “Phản động”/ Tù và cải tạo/ “Thăm nuôi”/ “Học tập”).

Chương III: Đánh Tư Sản

Những công cụ chuyên chính vô sản áp dụng ngay sau ngày 30-4-1975: Đánh tư sản vào tháng 9-1975 và liền sau đó là đổi tiền lần thứ nhất 22-9-1975; Cải tạo tư sản tháng 3-1978… Sự khác nhau của cải tạo tư sản và đánh tư sản (“Chiến dịch X-2”/ Đổi tiền/ “Gian thương”/ “Cải tạo công thương nghiệp tư doanh”/ Hai gia đình tư sản/ Kinh tế mới)

Chương IV: Nạn Kiều

Sự thật về vấn đề người Hoa năm 1978 (Đội quân thứ năm/ Hiệp định Geneve/ “chổi ngắn không quét xa”/ Hoàng Sa/ Sợ “con ngựa thành Troy”/ ‘Nạn Kiều”/ “Phương án II”/ “Ban 69”/ Vụ Cát Lái).

Chương V: Chiến Tranh

Nguyên nhân dẫn đến cuộc chiến tranh ở CPC và biên giới phía Bắc năm 1979 (Biên giới Tây Nam/ Pol Pot/ Đi dây/ Khmer Đỏ và Campuchia dân chủ/ “Kẻ Thù Lịch Sử”/ Thất bại trong tấn công ngăn chặn [Pre-emptive War]/ “Nhất biên đảo”/ “Áo lính lại khoác vào ngay”).

Chương VI: Vượt Biên

Điều gì đã khiến cho hàng triệu người VN phải bỏ nước ra đi. Bi kịch của người dân và thái độ chính quyền trước cuộc tị nạn lớn nhất của người Việt Nam trong lịch sử (“Vượt biên”/ Từ “trí thức yêu nước”/ Đến “thường dân”/ Trước khi tới biển/ Trại tị nạn).

Chương VII: “Giải Phóng”

Cuộc chiến tranh được gọi là giải phóng có thực sự giải phóng sau những gì mà những người cộng sản áp dụng tại miền Nam (Sài Gòn thay đổi/ Kinh tế mới/ Đốt sách/ Cạo râu/ “Cách mạng là đảo lộn”/ Lòng người/ Những người sinh ra không đúng cửa/ “Cánh cửa” Thanh niên xung phong/ Cửa không đủ rộng/ “Nổi loạn”/ “Sài Gòn lại bắt đầu ghẻ lở”).

 

PHẦN II: THỜI LÊ DUẨN

Chương VIII: Thống Nhất

Những lo lắng từ hai phía đặc biệt là của ông Lê Duẩn dẫn đến quyết định thống nhất hai miền cả về chính trị và kinh tế, áp dụng mô hình miền Bắc vào miền Nam một cách vội vã, mặc dù, nhiều người lúc đó, kể cả ông Lê Duẩn, nhận thấy nền kinh tế tư nhân miền Nam hiệu quả hơn những gì áp dụng trên miền Bắc (Nước Việt Nam là một/ “Bắc hóa”/ Chủ nghĩa xã hội/ “Con đường của Bác”/ “Mỗi người làm việc bằng hai”/ Lê Duẩn và mối tình miền Nam/ Chấp chính và chuyên chính).

Chương IX: Xé Rào

Chính sách kinh tế kế hoạch hóa và sản xuất lớn nhằm “tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên XHCN” đã dẫn đất nước đến chỗ kiệt quệ. Người dân và chính quyền các địa phương, thay vì tuân thủ các nguyên tắc của nền kinh tế “kế hoạch hóa tập trung” chấp nhận một số quy luật của kinh tế thị trường, tiến trình này bị coi là “xé rào” nhưng chính những “lỗ thủng” đó đã trở thành lối thoát cho dân chúng (Bế tắc/ Mậu dịch quốc doanh/ Máy bỏ không, công nhân cuốc ruộng/ Tháo gỡ/ Nghị quyết Trung ương Sáu/ Bù giá vào lương/ Cắm cờ xé rào/ Khoán chui/ Ông Kiệt xé rào, ông Linh lãnh đạn/ “Ai thắng ai”).

Chương X: Đổi Mới

Vai trò của Trường Chinh trong việc tiếp thu thực tiễn và chuẩn bị về mặt lý luận để những người cộng sản chấp nhận kinh tế nhiều thành phần, điều mà về sau gọi là đổi mới (Hội nghị Đà Lạt/ Nhóm giúp việc mới/ Người của những khúc quanh lịch sử/ Từ chính sách Kinh Tế Mới/ Đến chọc thủng bức tường bao cấp/ Giá-Lương-Tiền/ Nã pháo vào bộ tổng/ Khép lại trang sử Lê Duẩn/ Vai trò của Mikhail Gorbachev/ Tuyên ngôn đổi mới/ Bàn tay Lê Đức Thọ/ Phút 89).

Chương XI: Campuchia

Dù muốn hay không, Campuchia đã “nằm trong một trang sử” của Việt Nam. Không gian chiến tranh trong thập niên 1980s và cách mà Việt Nam đã làm để thoát ra khỏi hai cuộc chiến: Biên giới phía Bắc và Campuchia (“Pot ở đầu phum ta cuối phum”/ “Xuất khẩu cách mạng”/ Tư tưởng nước lớn/ Bị cô lập/ Phương Bắc/ Hội nghị Thành Đô/ Campuchia thời hậu Việt Nam).