Balan, một lần đến

From: rake 2 Oct 2016 20:59
To: all (ANHLUULINH) 14 of 39
Tiếp đi bro !
From: all (ANHLUULINH) 3 Oct 2016 00:02
To: rake 15 of 39
mới dẫn nhóc đi camping về, chiều nay viết tiếp
From: all (ANHLUULINH) 4 Oct 2016 19:38
To: all (ANHLUULINH) 16 of 39

Wroclaw – Thành phố thơ mộng

(Google photo hình như không load thăng mà phải bấm vào link – ACE chịu khó tí)

Mình quả thật chả biết đường đến Wroclaw. Nhìn bản đồ và đọc ít review về Balan thì mình biết du khách chỉ thích đến Krakow, là cái “nôi văn hóa” của Balan, và Thủ đô Warsaw. Hôm nọ mình ngồi ăn trưa và có nói, thứ tư xong việc mình sẽ tìm đường đi Wroclaw. Anh bạn người Iran cùng bàn bảo, ừ tao cũng đi “VrơSlơv” để làm tí việc. Anh ta vốn học ở đó một thời gian, thế là mình bám theo: “khi nào mày đi mua vé, nói tao đi với để tao biết chỗ mua vé” . . . nói với nhau một hồi, té ra hai thằng cùng dự tính đến Wroclaw, vì phát âm tiếng Balan thì Wroclaw ra VrơSlơv. Hai thằng cùng rút phôn ra mò. Goeuro.com và polskibus.com cho biết ngày giờ có chuyến đi và xe buýt thì rẻ hơn và nhanh hơn 1 giờ. Hai thằng hôm sau tranh thủ trước giờ ăn trưa lấy xe đạp chạy đi mua vé tại bến Kaliska. Trạm xe điện và xe bus nằm sát nhau. Cô bán vé cười ngất sau khi nghe cái phôn của mình nói một tràng tiếng Balan. Hai cô khác cũng bước đến xem có vẻ đắt ý.   

Người bạn Iran bảo, “nếu rảnh tao dẫn mày đi dạo Wroclaw. Tao ở đó 2 năm nên rành lắm”. Ừ cũng tốt, nhưng mình chỉ dự tính nghỉ lại chỉ 1 đêm. Đêm đó mình lên online kiếm đặt phòng trọ tại Wroclaw Glowny, ga trung tâm.

Quăng túi hành lý vào hộc chứa, hai thằng leo lên xe – khá sạch sẽ và có cả wifi. Ngồi nói chuyện một lúc, khi xe lên xa lộ là hai mí mắt cứ như đeo đá và mình bắt đầu gật vì đã mấy đêm liền thức khua dậy sớm.

8 giờ tối thứ 4 xe vào thị trấn và chạy dọc theo những con đường với những dãy nhà kính rực rỡ ánh đèn trưng bày những sản phẩm thời trang danh tiếng. Wroclaw phồn thịnh không khác gì những trung tâm của những thành phố lớn ở Mỹ. Xe dừng tại trạm trung tâm, sạch sẽ và hiện đại.

https://goo.gl/photos/ZYjTqyJYnF1ZGo1Y9 Wroclaw Glowny cổng phụ

https://goo.gl/photos/NSky7w67YZuJKw9h9 Wroclaw Glowny cổng chính

https://goo.gl/photos/qs2zbxJcGajhq8xN8

Mình chia tay anh bạn đồng hành. Bước ra sân ga, mình thấy ngay một dãy xe đạp của nextBike, mình mĩm cười thõa mãn. Thật tiện nghi hơn cả ở nhà. Đi chưa đầy trăm bước chân khỏi sân ga đã thấy phòng trọ Hotel Hotel Europejski mình đã đặt . Phòng ốc sạch đẹp, giá cũng không đắt so với địa địa điểm và tiện nghi. Mọi sự cứ như đã được xếp đặt từ trước. Mình bắt gặp một chú lùn bằng đồng nằm ngay cửa, thế là chụp cho một tấm ảnh lưu niệm

https://goo.gl/photos/B6pqZe4RXMzjydn67

À thì ra có hơn 300 chú lùn thế nằm rải  khắp thành phố để du khách săn tìm. Cũng vui, nếu gặp chú nào thì mình tóm chú nấy. Mình tóm gần 30 chú tất cả.

Quăng hành lý vào phòng, mình trở lại ga để mua vé tàu cho ngày hôm sau đi Krakow. Quang cảnh không khác gì ở sân bay. Có cả lockers để gởi hành lý. Điều này quá lý tưởng vì tàu sẽ chạy vào lúc 3 giờ chiều và mình phải check out lúc giữa trưa. Mình chỉ việc cho hành lý vào locker và thoải mái đi chơi đến khi tàu chạy. Mình chọn vé tàu vì tuyến này tàu chạy nhanh hơn xe buýt khoảng 2 giờ, tuy giá có đắt hơn vài lần, nhưng cũng chỉ vào khoảng $30.

Bỏ vé tàu vào túi, mình nhẫm tính, tối nay về đặt phòng cho ngày hôm sau ở Krakow thế là xong.

Trời còn sớm chán, chưa đến 10 giờ đêm. Mình lấy một chiếc xe đạp, chạy vào khu phố cổ. Thành phố Wroclaw ngày xưa được xây dựng bên dòng sông Oder, lại được bọc bởi hệ thống kênh đào xung quanh như một hòn đảo, nhìn rất thơ mộng. Mình không thể lạc vì nếu đừng  chạy ngang qua cầu thì vẫn còn ở trong thành phố. Du khách lưa thưa, mình quẳng xe đi bộ, chán chê mình lấy xe đạp tiếp. Cũng chả gấp gì và cũng chẳng cần chụp hình vì mình sẽ trở lại sáng hôm sau.  Cái cảm giác bỡ ngỡ, ở xứ lạ mà chả ngại ngùng, tiếng không biết, đường thì lạ nhưng không sợ bị lạc, muốn đi đâu thì đi, ngông nghênh như chú dế mèn trong những cuộc phiêu lưu của Tô Hoài.

Mình bỏ xe đạp, đón xe điện về lại ga Glowny, trời cũng đã khuya, hàng quán đã đóng cửa, mình mua một cái kabab, ra sân ga ngồi nhai, nhìn thành phố về đêm. Khác hẳn với Lodz, nơi còn mang nặng không khí nhà máy và công xưởng, Wroclaw nhẹ nhàng, thanh thoát. Một ý nghĩ vu vơ chợt thoáng, nếu không có chỗ ngủ qua đêm, nằm ngủ trên băng ghế trong sân ga cũng sảng khoái. Trời cũng đã 2 giờ sáng, mình về khách sạn ngủ lăn.

7 giờ sáng, mình lại loanh quanh phố cổ, và rồi dừng chân ở một quán bánh ngọt mở cửa sớm.

https://goo.gl/photos/tojC7GhE3rzgwh5M6 nắng lên

https://goo.gl/photos/RwPxUb7An6sRBbMW8 những chiếc xe đạp của nextBike

https://goo.gl/photos/kSC2y3frznvdCHQq6 nhà thờ

https://goo.gl/photos/5CJeBYJGD4PNFWkr9 trước một quán ăn

 Gọi một ly cao cao nóng, vắt chân nhìn thành phố bừng tỉnh giấc, thật tuyệt vời. Bổng nhạc trổi dậy tưng bừng, người ở đâu bắt đầu túa ra hầu hết là phụ nữ lớn tuổi đầu đội nón, mỗi lúc mỗi đông xếp thành một mỗi lúc mỗi dài. Mình tò mò tìm đến hỏi, một cô bé Balan tìm cách giải thích, nhưng rồi nhe răng cười, quay lại gọi cô bạn khác. À thì ra là những người phụ nữ này đến đây để đi vòng quanh thành phố cổ để ghi vào Guinness thế giới với đoàn người già nhất và đông nhất đi vòng quanh thành phố này. Khá tếu lâm nhưng vui.

https://goo.gl/photos/QGJUg4AG2yGqj7C18

…[Message Truncated] View full message.
EDITED: 4 Oct 2016 20:10 by ANHLUULINH
From: rake 4 Oct 2016 22:48
To: all (ANHLUULINH) 17 of 39
Rất hay, ông tác giả thích sự chỉn chu, thẳng lối ngay hàng :))
From: all (ANHLUULINH) 5 Oct 2016 07:26
To: rake 18 of 39
hehehe, một thằng đía, một thằng khen coi chừng bị ném đá :)
From: Hồ Răng Ham (HRH) 5 Oct 2016 07:32
To: all (ANHLUULINH) 19 of 39
Cái từ đía này lâu lắm rồi mới thấy có người xài :)
From: all (ANHLUULINH) 6 Oct 2016 18:49
To: all (ANHLUULINH) 20 of 39

Krakow – thành phố đầy du khách

Nếu Wroclaw,  thành phố xếp hàng thứ tư của Balan, được biết đến với sự trật tự và ngăn nắp (law and order – và dĩ nhiên nó là một trong những thành phố đáng sống nhất toàn cầu trong những năm gần đây, và trong chúng ta cũng nghe chỉ số thông minh (IQ), nó xuất phát từ Wroclaw), thì Krakow được biết đến là cố đô và là điểm đáng du lịch nhất Balan.

Mình đã ở Balan từ hôm Chủ Nhật cho đến thứ 5. Mình đã quên bẵng là mình đang ở Balan vì thực ra mình muốn đi đâu thì đi không cần phải suy nghĩ. Thậm chí có lúc mình vẫn đứng tỉnh bơ mua kem ăn trong khi chuyến xe điện mình đang đón sẽ khởi hành trong vài phút. Nhưng nếu mọi sự đều suôn sẻ, thì đó quả không phải là cuộc sống tạo hóa ban cho mình.

 Đêm trước mình tìm phòng đặt trước gần ga Krakow Glowny thì hầu như chỗ nào cũng hết phòng, kể cả hostel cũng email lại báo hết phòng. Cuối cùng cũng kiếm được một chỗ, kể như cũng tạm ổn. Mấy phút trước khi tàu chạy, mình thấy có tiệm bán bánh donut packzi thế là mua một cái – nuốt mãi không trôi.

Tàu đi Krakow khá thưa khách,  phòng kính của mình có hai băng ghế ngồi được 6 người nhưng chỉ có mình và một anh chàng Balan trung niên, hai tay xâm ngoằn ngoèo cứ xỉ mũi hoài làm mình cũng ớn không dám làm quen sợ . . . bị lây cúm.

https://goo.gl/photos/Ru6hU19X16NS1qER9 Train đi Krakow

Tàu đi hơn nữa đường thì mình nhận được email của phòng trọ báo thẻ tín dụng của mình không thông, và đưa link để trả bằng paypal. Link ngủm, mình nghĩ, kiểu này chắc nằm nhà ga ngủ rồi.  Hôm qua nghĩ bậy, hôm nay linh ứng. Mình tìm cách gọi họ mới phát hiện ra là không gọi được. Đang suy nghĩ xem phải làm sao thì nhận được email của một hostel báo họ còn 1 phòng riêng. Đang lúc buồn ngủ gặp chiếu manh, mình email book luôn. Thật chả uổng công đêm qua mình gởi email đi tùm lum. Mình khe khẽ huýt gió “cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao…” cái anh chàng Balan nọ vậy mà biết điều, có lẽ sợ lây bệnh cho mình nên cứ ra hành lang đứng mãi trừ lúc nằm ngủ. Mình dõi mắt nhìn những cánh đồng chập chùng dợn theo sườn đồi. Kể ra xứ này khá thanh bình.

https://goo.gl/photos/vY6dsz6567igJByM7

Cuối cùng tàu cũng vào sân ga. Krakow cũng có một cái ga cũ giống hệt cái ở Wroclaw, nhưng đã bị biến thành khu shopping vì kế bên là cái sân ga mới 3 tầng hiện đại hơn. Khác với Wroclaw, Krakow thay tiếng Đức bằng tiếng Nga cho ngôn ngữ thứ 3 trên các máy bán vé xe và tàu điện vì Krakow không gần biên giới và đông dân Đức như Wroclaw.

https://goo.gl/photos/D4EdrbCtq6R8sGCe8 trong nhà ga

Theo như google map thì phòng trọ của mình nằm ở con đường đối diện sân ga, mang số 6. Mình vác hành lý đi tìm. Bên kia đường mình thấy trên vách số 1, số 3, rồi số 7. Mình đinh chắc phòng trọ mình nằm bên đây đường, à số 4, số 4a, số 4d, rồi đến một vài cái kiosk nhỏ, cái kế tiếp không có số, cái kế nữa số 8. Đích thị cái không số phải là số 6. Mình vào hỏi té ra không phải, họ chỉ lại đầu đường. Mình nghĩ, quái, số càng ngày càng lớn, số 6 phải nằm đây chứ sao lại ở đầu đường. Mình quay lại đầu đường dò lại, à thì ra nó không có số, cũng may nó có tấm giấy nhỏ dán ở cửa với cái tên mình nhận ra. Mình xô cửa, cửa khóa -  mình rung cửa gọi vào nhưng chả nghe gì cả. Mình nhìn bức tường thẳng đứng hoen ố với 2 cánh cửa gỗ cũ kỹ khóa trái. Có cái intercom, mình bấm lung tung chả nghe thấy gì cả. Có số điện thoại trên miếng giấy, mình rút phôn ra bấm – phôn của mình không chịu gọi, có lẽ mình phải bấm thêm gì đó để gọi số ở Balan. Mình lò mò đi hỏi google xem làm sao gọi số ở Balan. Đang loay hoay thì có người đi ra, thế là mình tót vào. Phòng ốc tàm tạm, dù sao cũng hơn nằm nhà ga. Cô gái Balan trực phòng bảo 10 giờ đêm cô ta đi về nhà và trưa mai mới đến, ngày mai mình đi thì bỏ chìa khóa vào dropbox. Ờ, thế cũng tiện.

 

Có lẽ bạn sẽ thắc mắc tại sao không đến thẳng phòng trọ ban đầu và trả tiền cho họ nếu thẻ tín dụng không thông? À, bởi vì họ là căn hộ chung cư cho du khách mướn, họ chả có ở đó. Họ sẽ email mật mã mở cổng và mở cửa sau khi thu được tiền. Và cứ như đùa giỡn với mình, sau khi mọi chuyện đã ổn thì họ gởi cho email với mật mã vào cửa cho mình bằng tiếng Balan báo cho mình biết họ đã thu được tiền từ thẻ tín dụng. Có lẽ bạn cũng thắc mắc, nếu đặt phòng sẵn trước khi đến Balan có phải khỏe hơn không? Đúng vậy, mình cũng đã đặt phòng tại điểm đến Lodz và điểm đi Warsaw, nhưng vì không biết khi nào mình sẽ đến được hai thành phố kia, nên mình để ngỏ. Lỡ có chuyện gì mình dông thẳng đi Warsaw trở về Mỹ.

Mình đi lang thang kiếm nextBike nhưng chả thấy, kiếm xe bus hay xe điện đi vào phố cổ cách đó hơn cây số, thì google cũng không biết chỉ đường. Mình chợt nhận ra mình đang ở xứ lạ.  Linh cảm sẽ gặp khó khăn, mình tranh thủ đi vào nhà ga mua vé đi Warsaw trước cho chắc ăn.  Nhét vé vào ví, mình an tâm đi dạo chơi và kiếm ăn. À, Rake có dặn sau khi mau vé tàu cho Warsaw thì nhắn tin. Mình nhắn tin. Rake nhắn lại, “tưởng đến sớm dẫn đi xem chợ VN. Đến thứ 7 phải không?” Mình chợt nhớ ra hai hôm sau mới đến thứ 7. Ăn vội mấy miếng, mình lại mò về nhà trọ hỏi xem mình có thể ở thêm 1 đêm nữa. Phòng còn chưa có người đặt, mình đi rút tiền để trả, sẳn đổi vé tàu cho sáng thứ 7. Mình hỏi cô trực phòng mua vé đi tham quan mỏ muối Wieliczka. Mọi sự kể như ổn, mình đi dạo phố cổ, lúc đó cũng gần 10 giờ đêm mà vẫn còn nườm nượp người du khách.

https://goo.gl/photos/9t5hzjoaqbktjPfx5 phố cổ

Những đoạn đường mình có thể đi trong vòng 15 phút vào mấy hôm trước bây giờ mất vài tiếng đồng hồ mò mẫm. Đôi chân chợt biết mõi. Vì 9:30 ngày hôm sau sẽ khởi hành đi thăm mỏ muối,

…[Message Truncated] View full message.
EDITED: 12 Oct 2016 18:46 by ANHLUULINH
From: T3 (TTT) 6 Oct 2016 19:09
To: all (ANHLUULINH) 21 of 39
(up) (thanks)
From: waww 7 Oct 2016 02:16
To: all (ANHLUULINH) 22 of 39
Đại ca đưa em đi Balan. Thích cách viết và những tấm hình của đại ca. Cám ơn.
EDITED: 7 Oct 2016 02:18 by WAWW
From: all (ANHLUULINH)12 Oct 2016 18:45
To: all (ANHLUULINH) 23 of 39

... tiếp Krakow ...

Sau hơn nữa giờ đồng hồ chạy quanh phố rước khách, mình lại được ngắm cảnh thành phố ở những góc đường khác nhau – kể ra cũng thú vị. Nhìn những hành khách leo lên xe, theo mình nghĩ thì có hai cặp lớn tuổi đến từ nước Mỹ và phần còn lại thì có vẻ từ các nước lân cận. Dưới mắt dân châu Âu thì người Mỹ khá thô lỗ và lè phè, nhưng hôm đó mình thấy dân mỹ thật nhẹ nhàng và tế nhị. Ồn ào loạn xị có lẽ là nhóm người có nét trung Đông hoặc bắc Phi.

 

Đường xa hàm cớ gì không ngủ, mình lại vi vu giấc nồng. Không biết mình có ngáy hay không, nếu có chắc cũng chả ai biết vì mình ngồi riêng hàng ghế đầu tiên. Cuối cùng xe cũng đến nơi, mình theo đoàn đi xả bầu tâm sự. Dĩ nhiên là mình chuẩn bị sẵn ít tiền lẻ vì kinh nghiệm mấy hôm trước cho biết cầu tiêu công cộng lúc nào cũng có người ngồi thu tiền. Và điều thú vị là cái bảng không thu tiền này đây:

https://goo.gl/photos/qijkeiLU3Cxj73QCA quầy thu ngân - Free of charge

https://goo.gl/photos/6NYf3Q4TVLcTSc8h7 trong toilet nam - Free of charge

Dĩ nhiên, nếu không kể rõ bạn sẽ chẳng biết sự thú vị nằm ở đâu. Nếu bạn nhìn kỹ thì bên trái là cái Cánh cửa kính của phòng thu tiền nằm ngay khi bước vào ngăn đôi hai bên nam nữ. Và ngồi trong đó là hai phụ nữ miệng không ngớt: “mời vào, miễn phí”. Mình chỉ chụp tấm biển và tránh họ. Và dĩ nhiên trong toilet sau khi bạn xả bầu tâm sự thì lại càng thoải mái hơn khi nhìn lên thấy không phải trả tiền.  Bạn sẽ hỏi, thú vị gì ở đây. À, vì cái cảm giác người nhiều hơn việc càng ngày càng rõ nét. Bạn vào phòng trưng bày thì mỗi góc phòng là một người ngồi đó. Mình có lần đếm được 7 người ngồi canh chừng trong một phòng trưng bày rộng không quá hai mươi bước chân và chỉ trưng bày gạch ngói cũ sản suất chưa lâu lắm. Nó gợi mình nhớ một câu chuyện hài của người cộng sản “chúng tôi ai cũng có việc làm, nhưng chả ai làm gì cả”

Hướng dẫn tham quan trực thuộc nhà nước, bạn có thể nhìn thấy trên đồng phục của họ. Bọn mình may mắn gặp một cô hướng dẫn viên vui tánh, cô bảo ba đời nhà cô làm thợ mỏ. Khi cô bé cũng từng vào mỏ này đào muối giúp bố. Cô bảo khoảng mười năm trước đây thì chính phủ cho ngưng đào muối, vì đào tiền du khách dễ hơn. Một viên muối bằng ngón chân cái bán cho du khách $1 trong khi đào ra 1 kg muối chỉ bán được ít xu. Vả lại, đưa du khách đi một vòng vài tiếng đồng hồ thu tiền nhiều hơn vài anh thợ mỏ đào cả ngày. Thế là cái mỏ có mấy trăm tuổi này trở thành khu du lịch đắt khách.

https://goo.gl/photos/VvBoTk9CEyoQqZTCA cô hướng dẫn viên vui tánh

https://goo.gl/photos/URA3PBq4gUczGHTB6 cổng vào mỏ muối Wieliczka 

https://goo.gl/photos/8RLdC85PfD13iW5F6 trong hầm mỏ

https://goo.gl/photos/mjAe3TtPZ4myLfYr7 giàn giáo chông đỡ        

https://goo.gl/photos/SKAx1kjmCyw7Xcx46 muối đóng lên những thanh gỗ chống đỡ

https://goo.gl/photos/BVE8z4UDdtLue5uD8 giáo đường tạo thành từ lỗ trống sau khi đào muối đem đi

https://goo.gl/photos/W9x6h6ncafbWJgEX8 tượng và đèn

Muối mỏ kết tinh thành nhiều loại, đa phần là có lẫn tạp chất nhìn như đá cuội hơn là muối. Có loại không lẫn tạp chất thì nhìn như thạch anh, và tùy theo hàm lượng khoán trong muối, có sẽ có màu khác nhau từ trắng, đỏ hồng, lục, lam đủ màu. Và các đèn chùm và nhiều bức tượng được tạc bằng những thỏi muối tinh khiết. Những kiến trúc trong hầm mỏ cho thấy sự khác biệt trong phong cách đối xử của người phương Đông và người phương Tây. Ở phương Đông, thợ mỏ mà bỏ việc đi tạc tượng thì không biết ra sao nhỉ. Mình chợt tự hỏi, tại sao 7 chú lùn trong chuyện cổ tích lại là thợ mỏ nhỉ.

Trên đường về ngang cung điện Wawel, mình xin xuống xe và gặp mấy ông thầy tu. Mình chụp tấm hình vì thấy họ gân guốc quá, và có ông xâm trổ từ đầu xuống mặt.

https://goo.gl/photos/pqCjFmgRFfGfCXJc9 cung điện Wawel

https://goo.gl/photos/595xG7FdWDLwu3gk8 đường lên cung điện               

https://goo.gl/photos/vSiktW6iN3PJBNJv5

https://goo.gl/photos/1ArourcBsEr7Dwjc9 tới bờ ngoài cung điện

https://goo.gl/photos/b1QN548kuXCgu4M89 cung điện và thánh đường

https://goo.gl/photos/PobpG9PeaZf1r4p29 hoa trên lối đi

https://goo.gl/photos/cchgDpXo189HjyTQ7 cổng vào nhà khách

https://goo.gl/photos/ZBR7TNnHwBk1wGUD6 dưới phố

https://goo.gl/photos/wX3VECgowy5Pi31X7 xe ngựa

https://goo.gl/photos/38M5obUNxGAoDr7i7 ngoài bờ thành

Như mọi tòa thành và lâu đài ở châu Âu, cung điện Wawel được bao bọc bởi một bức từng thành khá cao, bên trong có giáo đường. Tuy nhiên vì là cung điện nê

…[Message Truncated] View full message.
From: Lunxit13 Oct 2016 02:20
To: all (ANHLUULINH) 24 of 39
(thanks) Thành phố Krakow này nổi tiếng lắm. Hồi xưa bên VN hay gọi nó là Khác-rơ-cốp. Phát âm tiếng Ba Lan nó là Kra-cao hay Kra cốp vậy anhluulinh?
From: rake13 Oct 2016 02:40
To: Lunxit 25 of 39
Khờ ra kốp là bên Ucraina thì phải anh ợi, là Charkov
From: Lunxit13 Oct 2016 02:51
To: rake 26 of 39
(thanks) (thanks)
From: all (ANHLUULINH)13 Oct 2016 04:01
To: Lunxit 27 of 39
Như Rake viết, tuy nhiên phát âm khác phiên âm em nghe dân bản xứ phát âm: KờRa Kụp
From: all (ANHLUULINH)25 Oct 2016 20:12
To: all (ANHLUULINH) 28 of 39

Warsaw – Tuy xa mà gần

Cũng còn hơn tiếng nữa mới đến giờ, mình nằm vắt chân vừa lột cam ăn vừa nhìn qua khung cửa sổ. Nhà ga nằm ngay đối diện bên kia đường chưa đầy trăm bước chân. Chuyến tầu của mình sẽ khởi hành đi Warsaw (Warszawa – Vác Sa Va) khoảng 10 giờ sáng và đến nơi khoảng giữa trưa. Đoạn cuối của cuộc hành trình này không có điều gì phải bận tâm vì mình đã dặt sẳn khách sạn gần phi trường và có xe đưa đón, thêm nữa từ nhà ga trung tâm đến khách sạn chỉ cần đi một tuyến xe buýt. Và thêm nữa, Rake dặn khi tàu gần đến thì nhắn, Rake sẽ ra rước. Mình có cảm giác như đang chuẩn bị về nhà hơn là đến một thành phố lạ - không có tí nôn nao cũng chẳng bỡ ngỡ.

Warsaw là nơi hàng trăm nghìn tấn bom đạn đã san bằng gần như bình địa bởi cả Đức Quốc Xã. Warsaw là thành phố phục chế sau đệ nhị thế chiến, và cũng là nơi hình thành khối cộng sản anh em đối lập với phe đồng minh NATO. Thật sự Warsaw không gợi cho mình một sự tò mò nào cả. Vậy cũng hay, không có ước vọng thì sẽ không thất vọng.

Tầu đi Warsaw khá hiện đại, khang trang và sạch sẽ - thiết kế và trang bị gần như trên phi cơ. Cứ 2 người một ghế, khoang hành lý trên trần – đây là kiểu thiết kế để chuyên chở tối đa. Ngồi kế bên mình là một cụ bà khá vui vẻ. Khi tàu bắt đầu chạy thì mình gắn dây vào điện thoại ư a học ba mớ tiếng Balan, còn bà thì cặm cụi đan len.

Tàu đi ngang những cánh đồng, kể ra cũng khá xanh tốt

https://goo.gl/photos/6g3sRsf17ie4oTJHA

https://goo.gl/photos/aCfXHEqTGhYAELgZ7

https://goo.gl/photos/omgbLcKDyEX7YgMf7

 

Được chốc thì bà bắt chuyện khi thấy mình ú ớ lẩm nhẩm gì đó. Thế là nói chuyện qua Google Translate. Vì mình dùng quen nên Google Translate có thể dịch trọn câu sang tiếng Balan; ngược lại vì lạ nên bà ta nói khá nhiều và khá nhanh nên Google cứ cà lăm, ngọng, hoặc dịch tầm bậy. Mỗi lúc như vậy thì bà ta lại cuống lên lập lại liên tục làm Google càng thêm lẫn lộn và bà lại quýnh quáng lên trông rất buồn cười. Những người xung quanh khe khẽ cười, thi thoảng họ cũng đưa mắt nhìn sang bọn mình. Những người xung quanh ai cũng nghe và hiểu cuộc đàm thoại của chúng tôi, chỉ trừ hai người chúng tôi là ú ớ chữ đực chữ cái. Nhưng không sao, họ khá thân thiện và có vẻ khoái nghe lõm xem chúng tôi đang nói gì, và họ có phần tự hào vì tôi đang chăm chú học phát âm tiếng Balan từ bà giáo bất đắc dĩ kia.

Bà chỉ cách phát âm, mình lấy giấy nghi lại và phát âm theo. Bà có vẻ thích thú khi thấy cây bút bi của mình có khắc tên một trường đại học của Balan. Bà móc trong bị ra chùm nho mời dùng. Bà bảo bà có 2 người con ở hai nơi khác nhau, bà đi thăm chúng và mấy đứa cháu, hôm nay bà về nhà. Bà hỏi tôi từ đâu đến, làm gì ở Balan. Chúng tôi dùng gần cả giờ đồng hồ để trao đổi vài câu hỏi xã giao. Thật tuyệt vời vì thời gian đã đi qua tự lúc nào.

Rake nhắn tin hỏi tầu khi nào đến, và bảo chụp tấm hình gởi qua để dể nhận dạng. Mình chưa bao giờ selfie, và cũng không biết làm sao gởi hình qua Viber, thế là ngồi mò. Bà ta cũng đeo kính tò mò xem mình làm gì. Lúc mình chụp tấm selfie bà cũng nghiêng người chụp chung. Có lẽ bà nghĩ mình muốn chụp tấm ảnh làm kỷ niệm.

Anh Rake nhà mình nhắn tin lại ”A, đầu bạc đeo kính cơ à J”, mình “hehehe, bà bạn đồng hành”, Rake “khẩu vị cũng lạ dữ”.

Anh bạn Rake này tuy mình chưa gặp nhưng đã vài lần trao đổi tin nhắn, có lẽ chúng tôi lớn lên cùng một khoảng thời gian và không gian nên có nhiều điểm tương đồng.

Tầu dừng, có mấy hành khách báo cho mình biết đã đến ga trung tâm Warsaw, à thì ra họ vẫn dõi theo câu chuyện của chúng tôi. Mình tạm biệt và tặng bà bạn đồng hành cây bút bi mình đang dùng. Bà cám ơn rối rít - mình chỉ mượn hoa cúng phật mà thôi.

 Rake bảo khu Việt Nam ở gần đó và cũng gần khách sạn, nên đi kiếm gì ăn trước khi họ đóng cửa. Mình hỏi mới giữa trưa thứ 7 sao họ lại đóng cửa sớm thế chứ nhỉ. Rake bảo, à thì họ bán từ sớm kia mà, trưa rồi hết khách. Mình vẫn còn u mơ chưa hiểu. Nơi mình ở, cuối tuần là những ngày buôn bán được nhất, và nhất là sau giờ trưa mới là giờ cao điểm. Mình đùa, sao giống chợ quê vậy, nắng lên là tàn cuộc.

Rake “đúng đấy”, lúc Rake còn đi học, đi tàu đến đây 4-5 giờ sáng là gần hết khách rồi. Chợ nhóm từ 1 giờ sáng kia, khách Tây chúng đón xe đến sớm lắm.

Mình có lạ gì chợ quê, sau canh 3 gà gáy là đã gồng gánh đem đồ ra chợ cách đó hàng chục cây số. Đến chợ lúc tờ mờ sáng thì may ra còn có bạn hàng họ mua cho, không thì phải ngồi cả ngày bán lẻ chả được bao nhiêu vì mọi người đã về đi làm hết rồi. Nhưng, ở đây là thủ đô cơ mà! Có nhiều việc, ngôn ngữ khó mà diễn đạt được.

Hai thằng đực rựa chúng tôi ghé vào một quán phở, Rake gọi 2 bát phở với lòng đỏ trứng gà. Mình vừa ăn vừa thầm quan sát. Bát phở dùng bánh phở mềm đặc trưng của dân Bắc, nhưng lại có giá, thịt không băm bằng sóng dao mà sắt lát. Bát phở nóng vẫn hay hơn miếng thịt chiên. Người Việt ở đây mang một bản sắc hoàn toàn khác những nơi mình đã đi qua. Dĩ nhiên mình biết, người Việt ở Đông Âu hầu hết lớn lên trong chế độ cộng sản và Balan vẫn còn rất lâu mới thay đổi được tư duy thời cộng sản. Ở đây, mình tìm thấy rõ bản sắc hợp tác xã và phong cách chạy chợ của Việc Nam rất thuần túy. Cứ như có một cơn lốc nào đó trong phút chốc hốt trọn một vùng chợ và đem đến nơi này. 

Và đây là chợ An Đông, tạm gọi như thế

https://goo.gl/photos/Aophg6ssW4EVooH7A

Nhìn bề ngoài thì nó giống như một nhà xưởng, tuy nhiên khi bước vào bên trong thì một cảnh quen thuộc hiện ra

Đây gian hàn

…[Message Truncated] View full message.
EDITED: 26 Oct 2016 01:51 by ANHLUULINH
From: Sean B (SEANBAO)26 Oct 2016 02:40
To: all (ANHLUULINH) 29 of 39
Hay lắm bạn. Cảm ơn đã kể chuyện Ba Lan rất thú vị
From: thocon26 Oct 2016 02:52
To: all (ANHLUULINH) 30 of 39
Anh viết truyện hay, thanks for share
From: all (ANHLUULINH)26 Oct 2016 06:37
To: all (ANHLUULINH) 31 of 39

..  phần kết ..

Rake hẹn nếu rảnh sẽ nghé ngang vào khoảng 8 giờ sáng, 5 giờ mình bò dậy ráng dụi đôi mắt cay xòe để bắt xe buýt đi vườn ngự uyển Łazienki, nơi có tượng đài người nghệ sĩ dương cầm tài ba “Sô Panh” (Chopin). Có lẽ còn quá sớm,  đường khá vắng

https://goo.gl/photos/SFCeMbHPDEEMmeAE6

https://goo.gl/photos/npgMqo9kQD75ZU6F8

Có lẽ chỉ có riêng mình lặng lẽ dạo bước công viên, giữa thủ đô, mình nghe những viên sỏi rào rạo theo từng bước chân. Những con đường thẳng tắp, và những tàn lá còn đang run rẩy trong sương sớm. Mình dựng cổ áo, chầm chậm bước đi ngóng chờ những tia nắng sáng đầu tiên tõa xuống. Cảm giác thật thư thả.

https://goo.gl/photos/yCuLM8a4X8yUNPFN7

https://goo.gl/photos/xcNQzX9kzDBGTKFi7

Có quán ăn chưa mở cửa https://goo.gl/photos/R5oRk8ikF3Fz7iAS8

Đây rồi, người nhạc sĩ tài ba yểu mệnh.

https://goo.gl/photos/Gvt7nVdn1UFLwGCH9

Đã có những tia nắng sáng bắt đầu đáp nhẹ lên đôi vai gầy và mái tóc bồng bền.

Mình biết đến Sô Panh từ khi còn rất bé, không phải vì mình đam mê âm nhạc mà vì mình cứ phải đối diện ông mỗi ngày. Số là mình có ông anh rất có hoa tay, vào tuổi mới lớn lại rất mê đánh đàn guitar. Ông anh mình mua đâu hai cái tượng thạch cao bán thân bằng nắm tay của Mozart và Chopin về và để lên hai cái kệ nhỏ bắt vào cột nhà. Mình thì ở trên gác xép và cái thang gác xép thì gài vào gốc cây cột nhà có chàng Chopin ngồi đó. Mỗi lần mình leo lên gác thì lại xoa đầu anh Chopin này cho sạch bụi. Lúc đó mình không hiểu tại sao Chopin lại có tên Sô Panh. Nghĩ thật buồn cười, nhà nền đất vách lá rách nát gió luồn tồng hộc lại có hai cái tượng thạch cao trắng ngần trên vách.

https://goo.gl/photos/CE3aB4VH7igJGmg56

Mình nhìn ông, trong bụng nghĩ, tay nào cũng tếu - tạc bức tượng nép dưới gốc liễu cộc xoay mình tránh bụi trong cơn gió bạt - có một nét ngây ngô nào đó. Mình chợt nhớ tới Arthur Rubinstein ở Lodz, một nghệ sĩ dương cầm được mệnh danh là người chơi nhạc Chopin hay nhất. Kể ra thì ông cũng có truyền nhân đấy chứ.

Không thể xoa đầu ông được nữa, mình vỗ vào bức tượng đồng mấy cái để nghe những âm thanh vọng lại. Thôi chào Chopin nhé, cả bức tượng cũng chỉ là tái tạo, chỉ trừ có cái bục đá là còn sót lại sau chiến tranh.

Trời vẫn chưa sáng hẳn, mình dạo bước những con đường hun hút

https://goo.gl/photos/42vYNqLLLemro33f7

và chợt thấy những hạt này dưới chân

https://goo.gl/photos/M9Tqm5hG11Rhin376

Người hướng dẫn viên hôm nọ có bảo đây không phải là walnut, và ăn không được - người Balan nhặt những hạt đầu mùa cất làm lucky charm - ừ mình cũng cần chút may mắn trong đời nên nhặt một hạt bỏ túi.

Mình dạo bước đến cung điện mùa hè nằm trên một doi đất bao quanh bởi một con kênh đào. Nơi đây từng là nơi các vương thân quý tộc tắm rửa nghỉ ngơi. Đường vào thẳng tắp và không biết vì lẽ gì, những bóng đèn lồng của người Hoa lại treo đầy hai bên lối đi.

https://goo.gl/photos/5219u4LyFgcySYZM7

https://goo.gl/photos/sV6Z33RmfpaJER1C7

Và dĩ nhiên, nơi thư giản của hoàng g

…[Message Truncated] View full message.
EDITED: 26 Oct 2016 11:06 by ANHLUULINH
From: all (ANHLUULINH)26 Oct 2016 06:44
To: ALL32 of 39
Cám ơn mọi người đã bỏ công đọc những câu chuyện cà rởn của mình nhé! (thanks)
From: Vanjames26 Oct 2016 07:40
To: all (ANHLUULINH) 33 of 39

Cám ơn LuuLinh nhiều,
Chuyện vui, mà lẫn vị buồn buồn, tui đi xa xứ hoài cũng vậy, mà không viết hay như vầy.
Đúng là lưu linh.

VJ