Lúc ở Balan thì em hầu như rất ít ăn mì tôm vì quán xá sẵn, trừ mì tôm xào miến, và đi máy bay về Vn. Em hay ăn loại Omachi, nhưng cách đây mấy tháng em ăn 0 thấy vị gì luôn, tưởng hôm đó mệt, covid, nhưng 0 phải. Qua uk em mới biết mì goreng (indo ?) Ba cái mì Hàn quốc em ăn thấy 0 hợp. Em nếu có ăn thì ăn mì tom yum của thái, hay mì sả gì đó của Mama. Công nhận họ làm ngon, vừa miệng. Để em tìm cái mác anh giới thiệu thử.
Bên em cái gì cũng đắt, gói nhỏ 65, 79 cent, gói to 85, 89 cent, chắc 1 đô mỹ. Còn mì hàn thì hơn 1 bảng anh.
Hồi xưa đọc báo này nọ nói ca sĩ vn đi nước ngoài.biểu diễn hay mang mì gói cho rẻ, mới đầu em nghĩ phét, nhưng cũng đúng. Ăn đồ tây 0 hợp, tối đói, làm ngay 1 tô mì li là ấm bụng ngay rồi.
Em thích chế nước sôi vào tô mì ăn chứ 0 ăn mì nấu trong nồi, 0 thích cho thêm phụ gia như thịt, rau, v..vv. kể từ ngày đọc anh Tv khoe thì có món extra là cơm nguội sau khi ăn mì tôm hay phở (nhà nấu).
Cách đây 0 lâu (2 tuần ??) Em sang Balan chơi 1 tuần, ngạc nhiên vô cùng là ăn phở những quán họ bán (có tiếng xưa giờ mà xưa em hay ăn) sợi phở 0 ngon (mặc dù ở nhà em trụng phở khô), nước phở nhạt (0 có vị ngọt của xương, thịt, mà chắc có 1 muỗng bột ngọt), toàn mùi mắm (bên đó có phong trào rồi thành thói quen, đầu tiên 1 quán phở Nam định mở rồi thành standard, phở toàn mùi mắm). Em cũng hay nêm mắm nhưng sau nghiệm lại nồi phở 0 nêm mắm mùi thanh, nhẹ nhàng hơn.
Em nấu phở mỗi hôm mỗi khác, mỗi vị, hôm xương ống khác với sườn, hay đuôi, hay xương cù lẳng, chỗ đầu gối con bò, nhưng quả thật, nồi phở có dăm con sá sùng vị ngọt, khác hẳn, ngon hơn hẳn luôn. |